7/25/16

Nhật kí của 1 phụ nữ Việt: 9 giờ đồng hồ hoảng loạn trong tâm vụ xả súng ở Đức

Một người Việt vừa thoát nạn trong vụ xả súng tại Đức đã thuật lại quá trình chị cùng gia đình chạy nạn và may mắn sống sót. Câu chuyện là 9 giờ đồng hồ hoảng loạn xen lẫn nguy hiểm mà gia đình chị M.H cùng rất nhiều người dân Đức đã phải trải qua.


Vào lúc 17h59 ngày 22/7 (theo giờ địa phương), tại trung tâm thương mại (TTTM) Olympia Einkaufszentrum, gần sân vận động Olympic Munich, phía nam thành phố Munich, Bayern, Đức đã xảy ra một vụ xả súng khiến 10 người chết, trong đó bao gồm cả tay súng.

Vụ tấn công vào trung tâm thương mại ở thành phố Munich này đã khiến cả nước Đức rúng động. Các khách hàng có mặt tại trung tâm và toàn bộ người dân vô cùng hoảng loạn, tìm cách chạy thoát thân khi các tay súng tấn công.


Mới đây, trên trang cá nhân của chị M.H, một Việt kiều vừa thoát nạn trong vụ xả súng tại Đức, đã thuật lại quá trình chị cùng gia đình chạy nạn và may mắn sống sót. Toàn bộ câu chuyện là những giây phút hoảng loạn, hãi hùng xen lẫn nguy hiểm mà gia đình chị M.H cùng rất nhiều người dân Đức đã phải trải qua. Rất nhiều người đã động viên chị H. cũng như chia sẻ nỗi đau với những người không may tử nạn trong vụ xả súng này.

Dòng chia sẻ của chị M.H sau khi trải qua quãng thời gian kinh hoàng

Theo như chị H. kể lại, khoảng 17h30 ngày 22/7, chị cùng các con đến cửa hàng làm việc như mọi ngày. Sau đó, con gái bé của chị cùng một đứa trẻ khác xin sang trung tâm thương mại Olympia Einkaufzentrum chơi. Trong khi con gái lớn ở lại cửa hàng, chị dắt chú chó Coco đi dạo thì xảy ra vụ xả súng. 


"Bình thường Coco sẽ rẽ sang phải hướng bãi cỏ ưa thích, nhưng lần này không hiểu sao nó cứ dằng sang bên trái về hướng khác. Đi về hướng đó được 10 phút thì nghe có một tràng tiếng bụp... bụp... bụp làm Coco hoảng sợ. 


Tôi nghĩ người Thổ chắc làm đám cưới nên có mấy thanh niên hay đốt pháo, vừa nghĩ như vậy thì có tiếp 2 tiếng bụp… bụp làm cho Coco càng hoảng sợ. Tôi cúi xuống định bế nó lên cho khỏi sợ thì đúng lúc đó điện thoại của con gái lớn kêu lên, tôi nghĩ chắc đông khách rồi nên con gọi tôi về.

Vừa bấm nghe thì tiếng con gái hét trong điện thoại: "Mẹ ở đâu nhanh về quán ngay, ngoài đường đang bắn nhau". Trong 2 giây tôi đoán ngay tiếng súng vừa nghe là như thế nào. Tôi hét lại: "Mít và Linh trong Olympia Einkaufzentrum con ơi". Vì tôi sợ trong trung tâm siêu thị đông như thế mọi người hoảng loạn tháo chạy, hai đứa trẻ con sẽ bị giẫm đạp.

Lực lượng đặc nhiệm Munich đã bao vây khu vực xảy ra xả súng.

Nhưng điện thoại của con gái tôi tắt phụt ngay, tôi ôm Coco chạy ngược lại quán mình. Chạy được một đoạn thì thấy dòng người đang lao về hướng tôi, người khóc, người la hét: "chạy đi, chạy đi bắn nhau".

Theo phản xạ tôi chạy ngược lại theo dòng người đúng đến bến bus có 3 chiếc đang dừng đón khách ở bến chính. Tất cả lao lên Bus cùng lúc có tiếng hô "nằm xuống". Mọi người nằm rạp xuống sàn bus, nhưng chẳng hiểu sao ông lái xe bus hét lên đuổi tất cả xuống, tất cả tự nhiên lao ra khỏi xe bus và tôi cũng ko ngoại lệ. Sau đó tất cả lại lao lên chiếc xe bus đằng sau và hét lên "đóng cửa vào, có bắn nhau".

Lúc này ông lái xe bus đóng sập cửa lại và cũng hét lên: "tất cả yên lặng, tôi đóng cửa, tôi lái đi ngay". Cùng lúc rất nhiều người lao đến đập cửa loạn xạ xin lên xe. Ông lái xe bus không mở, tôi cùng mọi người hét lên: "mở ra cho họ lên với".

Bản đồ cho thấy vị trí của trung tâm mua sắm Olympia, nơi diễn ra vụ xả súng kinh hoàng

Sau đó tất cả ào lên như kiến, ông lái xe bus đóng sập cửa và lái đi ngay. Đến bây giờ tôi cũng chẳng hiểu vừa chạy được một đoạn ngắn thì ông dừng lại và mở cửa ra. Tất cả ào xuống, tôi cũng lao theo. Ông ý hét lên: "sao tất cả lại xuống?" thì mọi người lại lao lên. Ông ý chạy tiếp thì rất nhiều người vừa khóc vừa cầu xin ông ý đừng rẽ phải mà hãy rẽ trái vì rẽ phải là nơi xảy ra tiếng súng.

Lúc đó tôi không hiểu sao lại sáng suốt lạ thường nói với mọi người "đương nhiên rồi không ai rẽ phải cả tất nhiên rẽ trái chứ" mặc dù tay tôi run cầm cập bấm số gọi cho chồng. Ông lái xe bus cầu xin mọi người yên lặng để ông ý hỏi tổng đài.

Trên xe bus tôi gọi điện thoại cho chồng thông báo và lo thắt tim vì chưa biết hai đứa trẻ ra sao. Chồng thông báo hai đứa đã về quán, sau này mới biết là chẳng hiểu sao chúng nó rất thích ở trong đó để lượn lờ, vậy mà hôm nay lại không thích và vừa về quán được 4 phút thì tiếng súng vang lên ầm ầm… Có lẽ như là số phận.


Theo số liệu mới cập nhật, có 9 người chết, cùng với việc tay súng tự sát tại hiện trường khiến tổng số người chết trong vụ xả súng tăng lên 10 người. Ngoài ra, 21 người khác đã bị thương.

Sau khi chắc chắn các con mình đã an toàn, chị H. tiếp tục lao theo dòng người đang chạy không phương hướng. Tất cả những gì trong đầu chị là sự hoảng loạn, là chồng và các con, động lực đó đã thôi thúc chị thẳng tiến về phía trước.

"Tất cả mọi người xung quanh đồng loạt bỏ chạy, tôi ôm chó lạch bạch lao theo dòng người. Tôi chỉ biết chạy không biết chạy đi đâu cứ theo dòng người mà chạy.

Hình ảnh nghi phạm được ghi nhận tại hiện trường.

Chạy một lúc tôi không chạy nữa vì cảm thấy đã chạy rất xa. Người đầm đìa mồ hôi, thở hồng hộc. Với sức nặng của cơ thể cộng thêm con chó 3kg, tay tôi cứng đờ vì ôm nó. Gót chân phải đau buốt, điện thoại reo liên hồi vì liên lạc với con và chồng. Con tôi liên tục hỏi mẹ chạy xa chưa, càng xa càng tốt. Tôi trấn an con rằng mẹ chạy xa lắm rồi con yên tâm giọng con đầy nước mắt".

Sau khoảng thời gian kinh hoàng, chị cùng chồng và các con đã gặp lại nhau và đoàn tụ trong nước mắt. Tất cả dường như vẫn còn chưa tin vào điều kinh hoàng vừa xảy ra.

Các khách hàng có mặt tại trung tâm chạy thoát thân khi tay súng tấn công.

"Sau chừng hơn một tiếng vì các ngả đường bị phong tỏa, các con tôi đi bộ và chúng tôi đã gặp nhau. Từ xa tôi nhìn thấy dáng các con, tôi liêu xiêu, tim tôi thắt lại. 3 mẹ con ôm lấy nhau mừng vui khôn xiết, lúc này nước mắt tôi trào ra. Các con nức nở, 3 mẹ con khóc đến mưa cũng phải ghen tỵ.

Tôi thương con tôi chịu đựng 3 tiếng dưới Kelle khiếp sợ hoang mang. Cả nhà lên xe về nhà thì đồng hồ điểm 12h45. Vậy là sau ngần ấy tiếng cả nhà đã không chia lìa".

Ngày 23/7, 3 mẹ con chị H. đã trở lại nơi xảy ra vụ xả súng để đặt hoa và nến cho các nạn nhân nhỏ, những người không may mắn thiệt mạng trong vụ xả súng.

Hoa và nến tưởng nhớ nạn nhân vụ xả súng. Ảnh: Facebook M.H

Những dòng chia sẻ đầy cảm xúc của chị M.H đã khiến cho rất nhiều người thân, bạn bè và người dân quê nhà cảm thấy xót xa, thương cảm. Tất cả mọi người đều cùng nhau gửi lời chia sẻ và mừng vì gia đình chị H. đã đoàn tụ nhưng không quên gửi lời chia buồn đến các nạn nhân xấu số trong vụ xả súng.

"Xúc động quá, em đã khóc khi đọc những dòng chia sẻ của chị. Tiếng khóc của con trong điện thoại là giây phút lo lắng cho mẹ và em. Cả nhà đã gặp nhau trong nước mắt, vừa vui vừa sợ, cảm giác ấy thật sự khó nói thành lời", Q.H xúc động.

"Đọc những lời chia sẻ của chị mà em cảm thấy rùng mình. Chị thật dùng cảm, số phận đã để con cháu bình an, không nguy hiểm và trên hết là gia đình mình được đoàn tụ đông đủ. Chú chó Coco rất đáng được tuyên dương và khen ngợi nhé", một người chia sẻ.

Hàng nghìn lời chia sẻ và động viên được gửi tới gia đình các nạn nhân. Facebook M.H

"Chia vui với gia đình bạn và gửi lời chia buồn sâu sắc nhất đến những nạn nhân xấu số và không may mắn trong vụ việc lần này. Cầu mong cho họ yên nghỉ bình an", H.T nói.

Chia sẻ với chúng tôi, chị M.H, người viết những dòng chia sẻ trên cho biết hiện tại sau khi trải qua khoảng thời gian tử thần, tinh thần con gái chị gần như vẫn chưa ổn định: "Con gái bé của tôi còn nhìn thấy 2 người gục xuống. Nó sốc lắm. Hiện tại tinh thần vẫn chưa ổn định. Tôi muốn viết những dòng chia sẻ này để mọi người hiểu được tâm trạng trong hoàn cảnh giữa sự sống và cái chết như thế nào".
nuocduc.org / Nước Đức (Tổng hợp)
Tin cùng chuyên mục

No comments:

Post a Comment

Tin tức Đức
DU LỊCH ĐỨC
SỐNG TẠI ĐỨC
NGƯỜI VIỆT TẠI ĐỨC
×