Các đại gia đình tội phạm người Arập đang làm chủ thế giới ngầm ở Berlin. Giờ đây, chúng tuyển mộ tay chân ở cả trong những trại tị nạn. Lập luận chính của chúng là: Dù có vào tù còn tốt hơn là ở trong chiến tranh.
Nhiều hành động tội phạm là do các băng đảng này gây ra. Theo các nhà chức trách, tại Berlin hiện nay có từ 15 tới 20 đại gia đình Arập, trong có có từ 7 tới 9 gia đình có dính lứu tới tội phạm. Giờ đây, chúng ráo riết tìm kiếm để tuyển mộ những người tị nạn làm tay chân trong băng đảng của chúng.
Từ lâu nay, cảnh sát đã quan sát thấy các băng đảng gia đình tội phạm thường đi các loại xe xịn tới các trại tị nạn để tìm cách tuyển mộ lính mới ở đây. Một nhà điều tra cho biết: „Trong khi cả nước Đức thảo luận về cuộc khủng hoảng tị nạn, thì các băng đảng tội phạm này lại lợi dụng tình cảnh khó khăn của mọi người. Bọn chúng đặc biệt quan tâm tới những nam thanh niên trẻ, cơ thể cường tráng để có thể sai bảo làm các việc bẩn thỉu“. Các việc như ăn trộm, buôn bán ma túy, hành hung đối thủ… Trong thế giới ngầm, bọn chúng đã đồn đại về những việc đó. Ngay cả cảnh sát và Viện Công tố cũng biết tới những hiện tượng này, nhưng chưa thể có chứng cứ để đưa vào hồ sơ.
Những thành viên trong băng đảng gia đình Arập này hầu hết từ Libăng tới Đức cuối những năm 1970. Chúng mua những ngôi nhà rẻ tiền và dần dần đưa gia đình sang ở. Giờ đây, chúng đã chi phối phần lớn tội phạm có tổ chức. Theo Giám đốc hình sự Dirk Jacob của Cơ quan hình sự bang Berlin (LKA), thành viên của những nhóm hung thủ gốc Arập này đã kiểm soát một phần thị trường ma túy, chuyên môn hóa vào việc trộm cướp tài sản và thể hiện thế lực của mình thông qua những „hành động phô trương“, ví dụ như vụ tấn công vào giải đánh bạc Poker trong khách sạn „Hyatt“ gây náo loạn xã hội và vụ cướp ở KaDeWe.
Từ nhiều năm nay, Công tố viên cao cấp Sjors Kamstra cùng với phòng OK (Tội phạm có tổ chức) đã đấu tranh với việc này. Ông nhận xét: „Những người tị nạn tới đây và không có tiền. Họ sẽ được chỉ dẫn làm cách nào không cần học mà cũng có thể nhanh chóng có nhiều tiền. Nhiều người tị nạn không biết tí tiếng Đức nào, giờ đây có người nói tiếng mẹ đẻ với họ, trong khi họ đang gặp khó khăn thì rất dễ nghe theo“.
Một nhà điều tra cho biết: Khi gặp những người tị nạn có vẻ nghe theo để làm những công việc bẩn thỉu, họ liền thuyết phục là kể cả khi bị bắt hay thậm chí bị giam trong nhà tù Đức cũng còn hơn là ở trong chiến tranh. Chúng cũng hứa hẹn rằng trong trường hợp này sẽ chăm lo cho gia đình họ. Dĩ nhiên đây là một sự dối trá. Đối với các băng đảng gia đình này, những người tị nạn này là lớp người kế cận được hoan nghênh, vì họ mới và cảnh sát chưa biết tới.
Mặc dù rất cố gắng, nhưng các nhà điều tra rất khó soi rọi được chi tiết những hoạt động mờ ám của các băng đảng này. Jacob cho biết: „Cực kỳ khó để có thể thâm nhập vào các đại gia đình này“. Phải thông qua các cuộc điều tra lâu dài và khó khăn mới có thể phá vỡ được cấu trúc chắc chắn của nó. Ví dụ như nếu một thành viên trong một băng đảng gia đình bị đối thủ hạ sát hoặc dùng dao gây trọng thương, thì các nhà điều tra chỉ có rất ít thời gian để lấy khẩu cung của nhân chứng và từ đó điều tra tác chiến. Bởi vì các băng đảng gia đình sẽ nhanh chóng can thiệp bằng cách mua chuộc hoặc đe dọa nhân chứng, sau đó thì chúng ta không thể biết thêm gì nữa.
Jacob cho biết, mặc dù các hung thủ biết rằng cảnh sát khám phá được hầu hết vụ việc, nhưng trong giới này, chúng lại còn tự hào nếu đã ngồi tù, vì cho rằng qua đó đã trở thành những người đàn ông từng trải. Tuy nhiên, rất ít khi cảnh sát lấy lại được „chiến lợi phẩm“ của chúng, có nghĩa là vẫn còn những kẻ đứng đằng sau mà cảnh sát không biết.
Đã từ lâu những cảnh sát làm việc trong lĩnh vực tội phạm có tổ chức biết được rằng những băng đảng gia đình lớn này chi phối thành phố Berlin. Một nhà điều tra cho biết, ví dụ như hoạt động mãi dâm ở quận Schöneberg là do một băng đảng gia đình kiểm soát. „Những gái điếm trẻ người Rumani phải trả tiền bảo kê cho một người Arập, nếu không sẽ bị đánh. Những tên ma cô Đức thì đã từ lâu phải chấp nhận nộp 50% thu nhập cho chúng để được hứa hẹn bảo vệ“. Trong thời gian gần đây, áp lực cũng gia tăng đối với các nhà chứa nhỏ trong các căn hộ nằm rải rác khắp thành phố.
Nhà điều tra kể: „Những tên Arập tới nhà chứa như những khách làng chơi bình thường. Nhưng sau đó chúng sẽ tuyên bố muốn được nhận một phần thu nhập hàng ngày. Nếu không, gái điếm sẽ bị đánh hoặc khách làng chơi sẽ bị đe dọa và không dám tới nhà chứa nữa“. Những người đồng hương Arập cũng buộc phải nộp một số tiền lớn tiền bảo kê. Không một chủ quán bar Shisha nào thoát được việc tống tiền.
Cách làm mới nhất của các băng đảng gia đình này là đăng ký làm các công ty cho thuê ô tô nhỏ. Theo cảnh sát cho biết, chúng thường thuê các sân sau và đặt thuê các loại xe hạng sang như Mercedes-Benz hoặc BMW theo dạng Leasing. Công tố viên cao cấp Kamstra cho biết, nhiều công ty cho thuê ô tô chỉ tồn tại vài tháng. „Nhiều công ty này đột nhiên đóng cửa, các xe đi thuê bị coi là mất cắp. Trên thực tế, chúng được bán sang Đông Âu. Mặc khác, những xe phân khối lớn này được sử dụng cho các vụ cướp và các hành động tội phạm khác. Nếu các cảnh sát hình sự đến địa chỉ nơi cho thuê xe để điều tra theo biển số xe thì họ lại để hồ sơ của người thuê xe sang chỗ khác, gây khó khăn cho công tác điều tra“.
Các công ty cho thuê xe thường nằm trong các phố nhỏ ở Neuköln, Wedding, Kreuzberg và Charlotteburg, bên cạnh các quán Döner và quầy bán rau. Các biển chỉ dẫn rất hiếm khi cho thấy là trong các văn phòng nhỏ „như ổ chuột“ đó lại cho thuê những xe ô tô đắt tiền.
Việc gây thù chuốc oán với những băng đảng gia đình này có thể nguy hiểm tới tính mạng. Michael Kuhr, vệ sĩ nổi tiếng nhất nước Đức chuyên bảo vệ những nhân vật nổi tiếng, Giám đốc một công ty an ninh ở Berlin là người từng đối diện với mối nguy hiểm này.
Năm 2010, Công ty của Kuhr được giao nhiệm vụ bảo vệ cho Giải Poker ở khách sạn „Hyatt“ tại Potsdamer Platz. Sau vụ tấn công ăn cướp táo tợn, Michael Kuhr đã hợp tác với cảnh sát và bằng những lời khai trước tòa với tư cách nhân chứng, ông đã góp phần để những hung thủ bị kết án tù giam. Đó là các thành viên của băng đảng gia đình tai tiếng nhất ở Berlin.
Kuhr, từng đoạt giải Vô địch Thế giới trong môn Kickbox nói: „Tôi hiểu rõ là bọn chúng sẽ không bao giờ quên tôi“. Quả thực, sau khi Tòa tuyên án, có nhiều dấu hiệu cho thấy bọn chúng đã thuê một sát thủ và kiếm được một khẩu súng máy để giết Kuhr. Tên sát thủ thậm chí đã dò la đường đi lối lại của Kuhr. Cơ quan hình sự bang đã triệu „Bố già“ của Đại gia đình này lên và một sĩ quan cảnh sát cấp cao đã „bật mí“ việc biết tới kế hoạch sát hại Kuhr, sau đó mọi việc mới tạm yên. Trong hàng tháng trời, vệ sĩ Kuhr đi đâu cũng phải có người bảo vệ đi theo.
Michael Kuhr, một người khá am hiểu thế giới ngầm ở Berlin đã rút ra kết luận đáng buồn: „Thủ đô Berlin đã mất vào tay chúng. Cơ cấu này đã ăn sâu vào tất cả các lĩnh vực của tội phạm có tổ chức, nên người ta không bao giờ có thể trở về tình trạng của 20 năm trước. Bọn chúng rất nguy hiểm và hầu như không còn coi trọng quyền lực nhà nước nữa“. Bon chúng chỉ tìm cách tránh các chiến dịch của đội đặc nhiệm mà thôi.
Công tố viên cao cấp Kamstra cũng tỏ ra lo ngại trước tình trạng các băng đảng này không còn tôn trọng cảnh sát nữa.
Đáng báo động là các hoạt động tội phạm này đã được chuyển thành việc kinh doanh hợp pháp. Theo báo „Thế giới chủ nhật“, bọn chúng đã từ lâu đầu tư những đồng tiền kiếm được bất hợp pháp vào các hoạt động hợp pháp như các quán Shisha – Bars, nhà hàng, tiệm đêm và buôn bán ô tô. Giám đốc hình sự Jacob nhận xét: „Một số người đã có cuộc sống gần như hoàn toàn bình thường và quản lý tài sản của mình“.
Vũ Trung – Thoibao.de (Theo báo chí Đức)
Vụ cướp táo tợn ở cửa hàng KaDeWe do băng đảng gia đình Arập tiến hành.
Nhiều hành động tội phạm là do các băng đảng này gây ra. Theo các nhà chức trách, tại Berlin hiện nay có từ 15 tới 20 đại gia đình Arập, trong có có từ 7 tới 9 gia đình có dính lứu tới tội phạm. Giờ đây, chúng ráo riết tìm kiếm để tuyển mộ những người tị nạn làm tay chân trong băng đảng của chúng.
Từ lâu nay, cảnh sát đã quan sát thấy các băng đảng gia đình tội phạm thường đi các loại xe xịn tới các trại tị nạn để tìm cách tuyển mộ lính mới ở đây. Một nhà điều tra cho biết: „Trong khi cả nước Đức thảo luận về cuộc khủng hoảng tị nạn, thì các băng đảng tội phạm này lại lợi dụng tình cảnh khó khăn của mọi người. Bọn chúng đặc biệt quan tâm tới những nam thanh niên trẻ, cơ thể cường tráng để có thể sai bảo làm các việc bẩn thỉu“. Các việc như ăn trộm, buôn bán ma túy, hành hung đối thủ… Trong thế giới ngầm, bọn chúng đã đồn đại về những việc đó. Ngay cả cảnh sát và Viện Công tố cũng biết tới những hiện tượng này, nhưng chưa thể có chứng cứ để đưa vào hồ sơ.
Những thành viên trong băng đảng gia đình Arập này hầu hết từ Libăng tới Đức cuối những năm 1970. Chúng mua những ngôi nhà rẻ tiền và dần dần đưa gia đình sang ở. Giờ đây, chúng đã chi phối phần lớn tội phạm có tổ chức. Theo Giám đốc hình sự Dirk Jacob của Cơ quan hình sự bang Berlin (LKA), thành viên của những nhóm hung thủ gốc Arập này đã kiểm soát một phần thị trường ma túy, chuyên môn hóa vào việc trộm cướp tài sản và thể hiện thế lực của mình thông qua những „hành động phô trương“, ví dụ như vụ tấn công vào giải đánh bạc Poker trong khách sạn „Hyatt“ gây náo loạn xã hội và vụ cướp ở KaDeWe.
Từ nhiều năm nay, Công tố viên cao cấp Sjors Kamstra cùng với phòng OK (Tội phạm có tổ chức) đã đấu tranh với việc này. Ông nhận xét: „Những người tị nạn tới đây và không có tiền. Họ sẽ được chỉ dẫn làm cách nào không cần học mà cũng có thể nhanh chóng có nhiều tiền. Nhiều người tị nạn không biết tí tiếng Đức nào, giờ đây có người nói tiếng mẹ đẻ với họ, trong khi họ đang gặp khó khăn thì rất dễ nghe theo“.
Một nhà điều tra cho biết: Khi gặp những người tị nạn có vẻ nghe theo để làm những công việc bẩn thỉu, họ liền thuyết phục là kể cả khi bị bắt hay thậm chí bị giam trong nhà tù Đức cũng còn hơn là ở trong chiến tranh. Chúng cũng hứa hẹn rằng trong trường hợp này sẽ chăm lo cho gia đình họ. Dĩ nhiên đây là một sự dối trá. Đối với các băng đảng gia đình này, những người tị nạn này là lớp người kế cận được hoan nghênh, vì họ mới và cảnh sát chưa biết tới.
Mặc dù rất cố gắng, nhưng các nhà điều tra rất khó soi rọi được chi tiết những hoạt động mờ ám của các băng đảng này. Jacob cho biết: „Cực kỳ khó để có thể thâm nhập vào các đại gia đình này“. Phải thông qua các cuộc điều tra lâu dài và khó khăn mới có thể phá vỡ được cấu trúc chắc chắn của nó. Ví dụ như nếu một thành viên trong một băng đảng gia đình bị đối thủ hạ sát hoặc dùng dao gây trọng thương, thì các nhà điều tra chỉ có rất ít thời gian để lấy khẩu cung của nhân chứng và từ đó điều tra tác chiến. Bởi vì các băng đảng gia đình sẽ nhanh chóng can thiệp bằng cách mua chuộc hoặc đe dọa nhân chứng, sau đó thì chúng ta không thể biết thêm gì nữa.
Jacob cho biết, mặc dù các hung thủ biết rằng cảnh sát khám phá được hầu hết vụ việc, nhưng trong giới này, chúng lại còn tự hào nếu đã ngồi tù, vì cho rằng qua đó đã trở thành những người đàn ông từng trải. Tuy nhiên, rất ít khi cảnh sát lấy lại được „chiến lợi phẩm“ của chúng, có nghĩa là vẫn còn những kẻ đứng đằng sau mà cảnh sát không biết.
Đã từ lâu những cảnh sát làm việc trong lĩnh vực tội phạm có tổ chức biết được rằng những băng đảng gia đình lớn này chi phối thành phố Berlin. Một nhà điều tra cho biết, ví dụ như hoạt động mãi dâm ở quận Schöneberg là do một băng đảng gia đình kiểm soát. „Những gái điếm trẻ người Rumani phải trả tiền bảo kê cho một người Arập, nếu không sẽ bị đánh. Những tên ma cô Đức thì đã từ lâu phải chấp nhận nộp 50% thu nhập cho chúng để được hứa hẹn bảo vệ“. Trong thời gian gần đây, áp lực cũng gia tăng đối với các nhà chứa nhỏ trong các căn hộ nằm rải rác khắp thành phố.
Nhà điều tra kể: „Những tên Arập tới nhà chứa như những khách làng chơi bình thường. Nhưng sau đó chúng sẽ tuyên bố muốn được nhận một phần thu nhập hàng ngày. Nếu không, gái điếm sẽ bị đánh hoặc khách làng chơi sẽ bị đe dọa và không dám tới nhà chứa nữa“. Những người đồng hương Arập cũng buộc phải nộp một số tiền lớn tiền bảo kê. Không một chủ quán bar Shisha nào thoát được việc tống tiền.
Cách làm mới nhất của các băng đảng gia đình này là đăng ký làm các công ty cho thuê ô tô nhỏ. Theo cảnh sát cho biết, chúng thường thuê các sân sau và đặt thuê các loại xe hạng sang như Mercedes-Benz hoặc BMW theo dạng Leasing. Công tố viên cao cấp Kamstra cho biết, nhiều công ty cho thuê ô tô chỉ tồn tại vài tháng. „Nhiều công ty này đột nhiên đóng cửa, các xe đi thuê bị coi là mất cắp. Trên thực tế, chúng được bán sang Đông Âu. Mặc khác, những xe phân khối lớn này được sử dụng cho các vụ cướp và các hành động tội phạm khác. Nếu các cảnh sát hình sự đến địa chỉ nơi cho thuê xe để điều tra theo biển số xe thì họ lại để hồ sơ của người thuê xe sang chỗ khác, gây khó khăn cho công tác điều tra“.
Các công ty cho thuê xe thường nằm trong các phố nhỏ ở Neuköln, Wedding, Kreuzberg và Charlotteburg, bên cạnh các quán Döner và quầy bán rau. Các biển chỉ dẫn rất hiếm khi cho thấy là trong các văn phòng nhỏ „như ổ chuột“ đó lại cho thuê những xe ô tô đắt tiền.
Việc gây thù chuốc oán với những băng đảng gia đình này có thể nguy hiểm tới tính mạng. Michael Kuhr, vệ sĩ nổi tiếng nhất nước Đức chuyên bảo vệ những nhân vật nổi tiếng, Giám đốc một công ty an ninh ở Berlin là người từng đối diện với mối nguy hiểm này.
Năm 2010, Công ty của Kuhr được giao nhiệm vụ bảo vệ cho Giải Poker ở khách sạn „Hyatt“ tại Potsdamer Platz. Sau vụ tấn công ăn cướp táo tợn, Michael Kuhr đã hợp tác với cảnh sát và bằng những lời khai trước tòa với tư cách nhân chứng, ông đã góp phần để những hung thủ bị kết án tù giam. Đó là các thành viên của băng đảng gia đình tai tiếng nhất ở Berlin.
Kuhr, từng đoạt giải Vô địch Thế giới trong môn Kickbox nói: „Tôi hiểu rõ là bọn chúng sẽ không bao giờ quên tôi“. Quả thực, sau khi Tòa tuyên án, có nhiều dấu hiệu cho thấy bọn chúng đã thuê một sát thủ và kiếm được một khẩu súng máy để giết Kuhr. Tên sát thủ thậm chí đã dò la đường đi lối lại của Kuhr. Cơ quan hình sự bang đã triệu „Bố già“ của Đại gia đình này lên và một sĩ quan cảnh sát cấp cao đã „bật mí“ việc biết tới kế hoạch sát hại Kuhr, sau đó mọi việc mới tạm yên. Trong hàng tháng trời, vệ sĩ Kuhr đi đâu cũng phải có người bảo vệ đi theo.
Michael Kuhr, một người khá am hiểu thế giới ngầm ở Berlin đã rút ra kết luận đáng buồn: „Thủ đô Berlin đã mất vào tay chúng. Cơ cấu này đã ăn sâu vào tất cả các lĩnh vực của tội phạm có tổ chức, nên người ta không bao giờ có thể trở về tình trạng của 20 năm trước. Bọn chúng rất nguy hiểm và hầu như không còn coi trọng quyền lực nhà nước nữa“. Bon chúng chỉ tìm cách tránh các chiến dịch của đội đặc nhiệm mà thôi.
Công tố viên cao cấp Kamstra cũng tỏ ra lo ngại trước tình trạng các băng đảng này không còn tôn trọng cảnh sát nữa.
Đáng báo động là các hoạt động tội phạm này đã được chuyển thành việc kinh doanh hợp pháp. Theo báo „Thế giới chủ nhật“, bọn chúng đã từ lâu đầu tư những đồng tiền kiếm được bất hợp pháp vào các hoạt động hợp pháp như các quán Shisha – Bars, nhà hàng, tiệm đêm và buôn bán ô tô. Giám đốc hình sự Jacob nhận xét: „Một số người đã có cuộc sống gần như hoàn toàn bình thường và quản lý tài sản của mình“.
Vũ Trung – Thoibao.de (Theo báo chí Đức)
nuocduc.org / Nước Đức (Tổng hợp)
No comments:
Post a Comment